
Đi giữa con đường xao xác lá me bay
Thương thế mùa thi phố cũng dài da diết
Nhớ lắm bạn tôi ơi
Có bao giờ nuối tiếc?
Tuổi học trò còn bao đứa dở dang.
Miệt mài đi rồi đời sẽ thênh thang
Cứ để bài thơ mình trôi thành kỷ niệm
Mơ về nhau như cánh bằng lăng tím
Lưu bút trao tay không thể viết nên lời
Thương qua mùa thi ve một mình sầu hát
Đám học trò không còn nghịch dưới sân
Xác phượng rụng nằm buồn không ai nhặt
Mùa thi mà, ai cũng bận rộn hơn
Đám học trò năm cuối phải ngoan
Để lại sau lưng mối tình đầu vụng dại
Một lần và mãi mãi...
Thương lắm một mùa thi.
VÕ THỊ NGỌC DUYÊN